Ai đã từng xem hoặc từng đọc tác phẩm Tam Quốc Chí của La Quán Trung, chắc chắn sẽ nhớ đến trận chiến Xích Bích, một trận chiến kinh điển theo kiểu “chuyển bại thành thắng”. Mà bạn không biết cũng chẳng sao, tôi sẽ tóm tắt một chút về trận chiến này để bạn có thể mường tượng được sơ bộ và hiểu được những gì tôi sẽ phân tích phía sau.
Sơ lược tý về cái gọi là “Tam quốc”, đơn giản là có 3 nước đánh nhau để giành thiên hạ về mình. Đó là nước Thục do Lưu Bị đứng đầu, nước Ngụy do Tào Tháo cai quản và Đông Ngô do Tôn Quyền xưng vương.
Bạn sẽ thắc mắc là tại sao lại có trận chiến Xích Bích. Chuyện là như thế này nha, Tào Tháo khi ấy mang danh nghĩa là thừa tướng nhà Hán (tại sao lại mang danh thì bạn tìm bộ Tam Quốc Chí mà đọc), đem quân đi trừ quân phản nghịch Lưu Bị. Tào Tháo nhà ta đem 80 vạn quân đi đánh, trong khi quân Lưu Bị thì ít, lại phải mang theo dân chúng đi cùng thì kết quả sao bạn cũng biết rồi. Nhìn chung là thua và chạy thê thảm luôn. Khổng Minh, lúc này là quân sư của Lưu Bị bèn hiến kế là hợp sức cùng quân Tôn Quyền ở vùng Giang Nam đánh Tào Tháo. Mượn cớ Tôn Quyền chứa chấp và làm bạn với Lưu Bị, thế là Tào Tháo dẫn binh đi đánh và tiện thể chiếm luôn vùng đất Giang Nam này. Thế là 1 mũi tên trúng 2 con chim, theo cách nói văn vẻ, đậm chất kiếm hiệp Kim Dung là “Nhất tiễn hạ song điêu”.
Quân đội Tào Tháo từ phương Bắc, giỏi về đánh bộ. Mặc dù quân có đông, nhưng hơn nửa trong đó là hàng binh, đường xa hành quân ít nhiều cũng mệt. Trong khi đó, quân Giang Nam lại giỏi cả đánh thủy lẫn đánh bộ theo kiểu “thủy quân lục chiến” vậy. Tuy quân có ít nhưng lại có lợi thế hơn.
Hai bên mà dàn hàng ngang, đánh sáp lá cà là liên quân Tôn-Lưu thua chắc. Chuyện đời đâu dễ như vậy. Tôn Quyền có một trợ thủ cực kỳ giỏi, đó chính là đô đốc Chu Du, người văn võ toàn tài, lại còn đẹp trai (thế mới lấy được Tiểu Kiều, nghe đâu đây mới là nguyên nhân chính khiến Tào Tháo đánh vùng Giang Nam này). Chu Du được Tôn Quyền phong tướng nắm giữ và toàn quyền điều động binh lính đánh Tào Tháo.
Hai bên dàn quân tại Xích Bích, trận chiến bắt đầu và các bài học của các nhà quản trị học được như sau:
Bài học 1: Là người lãnh đạo, người đứng đầu của một đội quân, quyết định của bạn không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn ảnh hưởng đến sự tồn vong của cả một đội quân.
Bài học 2: Nghi nhân bất dụng và dụng nhân bất nghi.
Bài học 3: Nếu có sự chuẩn bị tốt, trên dưới đồng lòng thì không có gì là không thể vượt qua.
Bài học 4: Bạn có thể là bất kỳ mẫu nhà lãnh đạo nào, Tào Tháo cũng được, Lưu Bị cũng được, Tôn Quyền cũng chẳng sao, bạn luôn có những cộng sự tốt, hết mình bảo vệ và che lưng cho bạn. Điều quan trọng là bạn thu phục và đối xử với họ như thế nào.
Bài học 5: Kế không sợ cũ, chỉ sợ không biết cách sử dụng. Chiêu thức linh hoạt là nhờ chăm chỉ luyện tập.
Bài học 6: Tập trung vào thế mạnh của bạn thay vì tìm cách cải thiện những điểm yếu của mình.
Bài học 7: Chủ quan, khinh địch là cái lỗi lớn nhất của một vị tướng quân, một nhà quản trị.
Bài học 8: Khoảnh khắc thay đổi cục diện – Nhìn trước cục diện khiến bạn có được chiến thắng và trở thành người dẫn dắt.
Bài học 9: Nếu bạn cho kẻ thù cơ hội đồng nghĩa với việc bạn tự tay kết liễu cuộc sống của bạn.
Còn nhiều bài học nữa, nhưng tại vì tôi thích số 9 nên tôi sẽ dừng lại ở 9 bài học này.
Bình luận gần đây