Trong lúc ăn cơm tối qua, 2 vợ chồng có nói đến chuyện “sứt mẻ tình cảm vợ chồng khi dịch bệnh Covid”. Cả 2 chúng tôi đều nhận thấy việc khi cả 2 vợ chồng phải đối diện với nhau “nhiều hơn khi có dịch” bên cạnh việc “thu nhập của cả hai, hoặc 1 trong 2 đi xuống” sẽ là một trong các nguyên nhân chính gây ra sự rạn nứt trong gia đình.
Quả thật, thời gian giãn cách xã hội theo CT16, lĩnh vực xây dựng bị “đóng băng”. Từ một người suốt ngày ngoài đường, tui giờ bị đóng khung trong 4 bức tường. Từ một người có thể xem là “trụ cột kinh tế gia đình” giờ chuyển sang đóng vai trò “kép phụ”. Ở hướng ngược lại, vợ tui giờ chở thành vai chính. Và ngoài kia cũng có nhiều gia đình giống như gia đình tui, thậm chí có nhiều gia đình còn khó khăn hơn.
Nhớ lại hồi mới quen, mới yêu sao mà ngọt ngào thế. Cái gì cũng muốn chung tay, ga-lăng thể hiện tình yêu với bạn gái, với người yêu. Có thể kể đến những câu nói thuộc hàng “kinh điển” như “Em mệt không, em để đó anh làm cho”. Mặc dù lúc đó bản thân cũng mệt chết m* đi được. Ngày xưa lúc nào cũng muốn có nhiều thời gian ở bên cạnh nhau, thậm chí tìm cớ “tào lao mía lau” để có thêm thời gian.
Vậy tại sao lúc có cơ hội ở gần nhau như thời gian giãn cách xã hội thì hành động này lại giảm đi. Thậm chí bỏ luôn.
Bản thân mình cũng thế, thời gian giãn cách là thời gian bản thân mình cũng nhìn lại mình. Nhìn lại cách ứng xử của mình đối với người bạn đời. Ở nhà, vừa làm việc, vừa nghĩ cách giúp các anh em công nhân vượt qua mùa dịch, vừa phụ vợ làm một số việc lặt vặt như dọn nhà, nấu cơm, rửa chén, giặt đồ… tất tần tật, mình thấy cách để giữ được lửa yêu thương trong mùa giãn cách xã hội theo nguyên tắc 5K “biến thể” như sau:
- Không ngừng yêu thương. Chỉ có xuất phát từ tình yêu thương, bạn mới có thể đặt cái “tôi quá lớn” của mình xuống vì đối phương. Khi tình yêu thương là nền tảng, bạn mới có thể lắng nghe hết được tâm tư, tình cảm của đối phương, để rồi từ đó tìm ra tiếng nói chung trong mọi vấn đề. Hỗ trợ một nữa còn lại, bên nhau lúc vui, lúc buồn, lúc khỏe mạnh, lúc ốm đau đâu phải là lời nói xuống trong hôn lễ.
- Không ngừng học hỏi. Thời gian giãn cách cũng là “khoảng lặng cần thiết” để chúng ta có thêm thời gian tự học hỏi, giúp nhau cùng học hỏi, cùng tiến bộ. Chuyện học hỏi này, đôi khi đơn giản là học cách nấu ăn, cách chăm sóc người bạn đời của mình. Học hỏi thêm các kiến thức trong ngành nghề, tiếp cận các thông tin mới mà do thời gian trước đây, chúng ta đã quên mất, hay do “quá bận” để có thể tự nâng cấp bản thân.
- Không ngừng chia sẻ. Thời gian ở gần nhau, chúng ta thêm cơ hội chia sẻ cho nhau về suy nghĩ, về công việc. Vợ bạn phải bán hàng, thì bạn chia sẻ công việc bếp, dọn dẹp nhà cửa.
- Không cần phán xét. Đừng chỉ chăm chăm vào kiểu 100-1=0. Ai cũng có lúc này lúc khác. Hãy nhìn vào “mặt tốt, tích cực” của nhau mà sống, mà yêu thương.
- Không cần lo lắng. Lo lắng quá cũng chẳng giải quyết việc gì mà chỉ khiến không khí trong gia đình càng ngày càng tệ hơn mà thôi. Dịch bệnh, giãn cách xã hội là cái mà chúng ta không thể kiểm soát được (ở một chừng mực nào đó). Vậy thì điều cần làm là bình tâm cùng nhau. Rồi mọi thứ sẽ ổn.
Bình luận gần đây